Mặc Tử - Ông Tổ Của Đức Khiêm Nhường
Tác giả: Tinh Túy Văn Học Cổ Điển Trung Quốc
Ký hiệu tác giả: TTVH
Dịch giả: Giang Ninh
DDC: 181.113 - Triết Học Mặc Tử
Ngôn ngữ: Việt
Số cuốn: 1

Hiện trạng các bản sách

Mã số: 258SB0003417
Nhà xuất bản: Đồng Nai
Năm xuất bản: 1995
Khổ sách: 21
Số trang: 247
Kho sách: Thư viện Sao Biển
Tình trạng: Đang mượn
Chương I: HÌNH TƯỢNG MỘT CON NGƯỜI KHỔ HẠNH 11
1. Tinh thần hành nghĩa 11
2. Tính cách kiên nghị 19
3. Lời nói đi đôi với việc làm 26
4. Những ghi chép thật về việc hành nghĩa 33
4.1 Tại nước Sở 35
4.2 Tại nước Tề 49
4.3 Tại nước Lỗ 52
4.4 Tại nước Vệ 56
4.5 Lời kết 58
Chương II: LUẬN CHIẾN VỚI CÁC NHÀ NHO 60
1. Sai lầm của Nho học 60
2. Không mạt sát Khổng Tử 62
3. Lời nói xưa, trang phục xưa 63
4. Nói mà không làm 65
5. Quân tử như cái chung 67
6. Hỏi một đằng đáp một nẻo 70
7. Không thể Kiêm ái 72
8. Hành động như heo chó 74
9. Giặc loạn thiên hạ 75
10. An phận 77
11. Việc chôn cất gọi là đầu thai 79
12. Cái lễ mâu thuẩn 80
13. Đạo Nho mạnh hơn con trẻ 83
14. Không khách mà học lễ của khách 85
Chương III: PHÊ PHÁN KHỔNG TỬ 87
1. Khổng Tử tham dự cuộc náo loạn ở Bạch Công 88
2. Khôổng Tử trả thù Tề Cảnh Công 91
3. Khổng Tử là đại lực sĩ 94
4. Khổng tử ngụy thiên 95
5. Mưu kế của Khổng tử 97
6. Lời kết 98
Chương IV: MƯỜI LUẬN THUYẾT CỦA MẶC TỬ 101
1. Kiêm ái 101
1.1 Trị nước như trị bệnh 102
1.2 Loạn bắt đầu từ chỗ không thương yêu nhau 103
1.3 Kiêm tương ái, giao tương lợi 104
1.4 Sứ mệnh của người nhân ái 105
1.5 Kiêm ái khó thực hiện không? 106
1.6 Kiêm ái là không tưởng không? 109
1.7 Kiêm ái của Hạ Vũ 109
1.8 Kiêm ái của Thương Thang 110
1.9 Kiêm ái của Văn Vương 111
1.10 Kiêm ái của Vũ Vương 112
1.11 Chon lựa bạn Kiêm ái 113
1.12 chọn lựa vua Kiêm ái 115
1.13 Kiêm ái giống như ăn mận trả đào mà thôi 116
1.14 Nhân loại của chỉnh thể 118
1.15 Mức độ của tình yêu là vô hạn 119
1.16 "Chí", "Công" có khác 120
1.17 Thương người không ngoài mình 121
1.18 Lý tưởng của Kiêm ái 122
2. Phi công 123
2.1 Trộm cướp và xâm lược 125
2.2 Giết một người và giết cả triệu người 126
2.3 Sự lẫn lộn về nghĩa 126
2.4 Công phạt vô lợi 128
2.5 Chiến tranh nên tiến hành vào mùa nào? 129
2.6 Chiến tranh là công cụ của kẻ dã tâm 130
2.7 Sự ngụy biện của kẻ dã tâm 131
2.8 Vũ lực có thu phục được lòng dân không? 135
2.9 Vua hiền phải biết "Trên trung với lợi của trời, giữa trung với lợi của quỷ thần, dưới trung với lợi của dân". 136
2.10 Vua chúa bây giờ quá hiếu chiến 137
2.11 Đánh nhau không có lợi cho trời đất, cho quỷ thần và cho cả nhân dân 139
2.12 Chiến tranh giống như con nít cưỡi ngựa tre 139
2.13 Công và Chu 142
2.14 Lập danh nghĩa, thành đại công, đắc hậu lợi 144
3. Thượng hiền 145
3.1 Sử dụng thượng hiền là việc quan trọng của người làm chính trị 145
3.2 Làm thế nào để có thêm người hiền 148
3.3 Việc vận dụng thượng hiền của các thánh vương 149
3.4 Quan vô thường quý, dân vô chung tiện 149
3.5 Nhiệm hiền tam bản 150
3.6 Tác dụng của người hiền 150
3.7 Nghiêu cử Thuấn, Thang cử Doãn, Vũ Dinh cử Truyền Thuyết 151
3.8 Nếu người hiền không có ở chung quanh 153
3.9 Dùng người điếc là nhạc sư 153
3.10 Sữ lãng phí chức tước 154
3.11 Ấn chứng lích sử 155
3.12 Sang giàu mà có đức sẽ được trời thưởng 156
3.13 Giàu sang mà làm điều ác sẽ bị trời phạt 156
3.14 Dùng thượng hiền trị quốc sẽ yên định muôn dân 157
4. Thượng đồng 159
4.1 Nguồn gốc của nhà nước 161
4.2 Thượng đồng nhi bất học tỷ 161
4.3 Hương trương nhất đồng hương chi nghĩa 162
4.4 Quốc quân nhất đồng quốc chi nghĩa 162
4.5 Thiên tử nhất đồng thiên hạ chi nghĩa 162
4.6 Thiên tử thương đồng ư thiên 164
4.7 Dùng ngũ hình cai quản nhân dân 164
4.8 Làm lợi trừ hại cho dân 165
4.9 Thượng đồng hỗ trợ cho thượng hiền 166
4.10 Thiên tử nghe thấy như thần 167
4.11 Thuợng đồng để tề gia, trị quốc, bình thiên hạ 170
5. Tiết dụng 172
5.1 Tăng thêm của cải 173
5.2 Việc chế tạo y phục, phòng ốc, binh khí, thuyền xe 174
5.3 Cách tiết dụng 174
5.4 Tiết kiệm quần áo 175
5.5 Tiết kiệm ăn uống 176
5.6 Tiết kiệm chỗ ở 177
5.7 Tiết kiệm thuyền xe 178
5.8 Tiết kiểm để dành 179
5.9 Tài nguyên nhân lực 180
5.10 Theo thời sinh lợi 181
6. Tiết táng 183
6.1 Nguời có lòng nhân như con có hiếu 184
6.2 Người thế nào mới hợp nhân nghĩa ? 185
6.3 Hậu táng cửu tang không thể làm cho đất nước sung túc 186
6.6 Hậu táng cửu tang không thể ngăn được nuớc lớn đánh nước nhỏ 187
6.7 Hậu táng cửu tang không thể đuợc thuợng đế quỉ thần ban phước 188
6.8 Cách tiết táng đoãn tang 189
6.9 Lễ táng của tam tháng vuơng Nghiêu, Thuấn, Vũ 189
6.10 Hủ tục nghe rợn nguời 190
7. Phi nhạc 191
7.1 Âm nhạc cứu được thiên hạ không ? 192
7.2 Ẩm nhạc khiến người ta quên lãng việc chính đáng 195
7.3 Hứng nhạc tang quốc  197
7.4 Phải chịu khó mới sống được 198
7.5 Sự trùng phạt dối với kẻ hám nhục 198
7.6 Thánh vướng không làm âm nhạc 200
8. Thiên chí 201
8 1 Mắc tội với trời thì không thể chạy trốn đuợc 202
8.2 Lấy thiện chí làm phép tắc 205
8.3 Thế nào là thuận với thiên chí ? 206
8.4 Trời kiêm ái nguời trong thiên hạ ra sao ? 208
8.5 Trời thích gì, ghét gì ? 209
8.6 Trời cao hơn thiên tử 210
8.7 Nghĩa bắt nguồn từ chí quí chí trí của trời 211
8.8 “Thiên đức” và “thiên phú” 211
8.9 Nguời bất nhân bất tường 213
9. Minh quỉ 214
9.1 Tin quỉ thần có thể làm cho thiên hạ bình yên 215
9.2 Quỉ thần không dễ hoài nghi 218
9.3 Dỗ Bá phục thù 218
9.4 Cú mang thần ban phước 219
9.5 Trang Tử nghi hiền linh 220
9.6 Hữu Quan Cô bị thần phạt 221
9.7 Dê chết dụng gãy chân Lý Khiếu 222
9.8 Việc tín ngưỡng của các thánh vương xưa đối với quỷ thần 223
9.9 Việc ghi chép xuân sách của các tiên vương 223
9.10 Công dụng của việc cúng tế 226
10. Phi mệnh 228
10.1 Cái hại của thuyết hữu mệnh 230
10.2 Xác lập tam biểu pháp 233
10.3 Tìm chứng cứ trong lịch sử 234
10.4 Nghĩa nhân tại thương , thiên hạ tất tự 234
10.5 Những tà thuyết làm rối loạn thiên hạ 235
10.6 Họa phúc không phải do số phận 237
10.7 Cơ sở thiết học của "cần lực" 238
Lời kết 239
  242