Liệt Tử Và Dương Tử
Tác giả: Nguyễn Hiến Lê
Ký hiệu tác giả: NG-L
DDC: 181.119 - Các Trường Phái Triết Học Trung Quốc Khác
Ngôn ngữ: Việt
Số cuốn: 1

Hiện trạng các bản sách

Mã số: 258SB0003391
Nhà xuất bản: Lá Bối
Năm xuất bản: 1972
Khổ sách: 20
Số trang: 288
Kho sách: Thư viện Sao Biển
Tình trạng: Hiện có
PHẦN I  
GIỚI THIỆU 7
I Nhân vật Liệt Ngự Khấu II
II Nguồn gốc tác phẩm Sung hư chân kinh 20
III Tư tưởng của Liệt tử 26
IV Tư tưởng của Dương tử 56
V Bản dịch của chúng tôi 76
PHẦN II  
LIỆT TỬ 83
Chương I Vũ trụ 85
II (I) Mẹ của vạn vật  
        (Tử Liệt tử cư Trịnh phố) 85
I 2 Vũ trụ thành hình  
      (Tử Liệt tử viết: Tích giả thánh nhân) 88
I 3 Vô vi thì toàn tri toàn năng  
      (Tử Liệt tử viết: Thiên địa vô toàn công) 89
I I0 Vũ trụ biến chuyển không ngừng  
      (Dục hoàng viết) 92
I II Đừng lo trời đất sập  
      (Kỉ quốc hữu nhân) 92
IV Vật bất cùng tắc bất phản  
      (Mục tương miễu giả) 95
   
Chương II. Sinh tử và số mệnh 96
   
I 4 Chết là trở về lúc đầu  
     (Tử Liệt tử thích Vệ) 96
I 5 Vui sống  
     (Khổng tử du ư Thái Sơn) 99
I 6 Vui chết  
     (Lâm Loại niên thả bách tuế) 100
I 7 Chết là nghỉ  
     (Tử Cống quyện ư học) 103
I 8 Chết là về  
     (Án tử viết: Thiện tai!) 104
I 12 Sống là gởi  
     (Thường vấn Chưng viết) 105
VI 3 Cái thế không thể khác được  
        (Thử tế xưng Quản, Bảo…) 106
VI 5 Mệnh trời  
       (Khả dĩ sinh nhi sinh) 109
VI 10 Bốn hạng người  
         (Mi si, chiến sất) 110
VI 11Nên tri mệnh an thời  
       (Quỉ quỉ, thành giả) 112
VI 12 Muốn sống hoài là bất nhân  
       (Tề Cảnh công du ư Ngao Sơn) 113
VI 13 Con chết mà không buồn  
        (Ngụy nhân hữu đông môn) 115
VII 7 Phép dưỡng sinh và tống tử  
         (Án Bình Trọng án dưỡng sinh) 116
VII 8 Không gì bằng hưởng lạc  
         (Tử Sản tướng Trịnh) 119
   
Chương III. Đạo 123
   
II 1 Hiệu nghiệm của thuật vô vi  
      (Hoàng Đế tức vị thập ngũ hữu niên) 123
II 3 Không phân biệt mình với vạn vật  
      (Liệt tử sư Lão Thương) 125
II 12 Hòa đồng với vạn vật  
        (Triệu Tương tử suất đồ thập vạn) 128
II 14 Đừng làm cho người ta biết mình  
        (Liệt tử chi Tề) 130
II 21 Nhân nghĩa hơn sức mạnh  
        (Huệ Áng kiến Tống Khang vương) 133
IV 1 Nỗi buồn của Khổng tử  
        (Trọng Ni nhàn cư) 135
IV 2 Biết bằng trực giác  
        (Trần đại phu sính Lỗ) 138
IV 5 Không nói mà cũng là nói  
        (Tử Liệt tử kí sư Hồ Khâu Tử Lâm) 140
IV 7 Nghệ thuật du lịch  
        (Sơ Liệt tử hiếu du) 142
IV 15 Hư tâm thì được đạo  
          (Quan Doãn Hỉ viết) 144
V 9 Luật quân bình  
       (Quân, thiên hạ chi chí lí dã) 145
VI 9 Thế nào là bật chí nhân  
        (Hoàng Đế chi thư Vân) 147
VII 20 Lợi và hại của danh  
          (Dục tử viết) 148
VIII 1 Như hình với bóng  
          (Tử Liệt tử học ư Hồ Khâu Tử Lâm) 149
VIII 3 Phải biết nguyên nhân  
          (Liệt tử học xạ) 152
VIII 4 Trị nước cần biết người hiền  
          (Liệt tử viết: Sắc thịnh giả kiêu) 152
VIII 5 Không ưa trí xảo   
          (Tống nhân hữu vị quân) 153
VIII 6 Thấy lợi nghĩ đến hại  
          (Tử Liệt tử cùng) 154
   
Chương IV. Tỉnh và mộng 156
   
III 4 Bàn về tỉnh và mộng  
      (Giác hữu bát trưng) 156
III 6 Mộng để bù thực   
       (Chu chi Doãn thị) 159
III 7 Mộng hay thực?  
       (Trịnh nhân hữu tân ư dã giả) 160
III 8 Quên hết lại sướng  
        (Tống Dương Lí Hoa tử) 163
III 9 Thiên hạ đều mê cả  
        (Tần nhân Phùng thị) 165
   
Chương V. Huyền thọai và truyền thuyết 167
   
II 2 Xứ thần tiên  
      (Liệt Cô xạ sơn) 167
III 5 Truyền thuyết vè các xứ lạ  168
IV 14 Vua Nghiêu trị nước  
          (Nghiêu trị thiên hạ) 170
V 1 Truyền thuyết về trời đất  
       (Thang hựu vấn: Tứ hải chi ngoại) 171
V 2 Những cái lạ trong vũ trụ  
      (Thang hựu vấn: Vật hữu cự tế hồ) 173
V 3 Ngu công san núi  
      (Thái Hình, Vương Ốc nhị sơn) 179
V 4 Khoa phủ  
      (Khoa phủ bất lượng lực) 181
V 6 Một nước thiên đường  
      (Vũ chi trị thủy) 182
V 7 Phong tục các xứ lạ  
      (Nam quốc chi nhân) 184
   
Chương IV. Cố sự và ngụ ngôn 186
   
I 13 Hai cách ăn trộm   
       (Tề chi Quốc thị đại phú) 186
II 6 Hễ tin thì làm gì cũng được  
      (Phạm thị hữu viết Tử Hoa) 189
II 7 Cách nuôi thú dữ  
      (Chu Tuyên vương chi mục chính) 194
II 9 Thuật lội trong nước  
       (Khổng tử quan ư Lữ Lương) 196
II 10 Thuật bắt ve sầu  
        (Trọng Ni thích Sở) 198
II 19 Một cách gạt khỉ  
        (Tống hữu thư công giả) 199
III 10 Trở về cố hương  
          (Yên nhân sinh ư Yên) 200
IV 4 Khổng tử xét các môn sinh  
       (Tử Hạ vấn Khổng Tử) 201
IV 8 Không biết mình là thánh  
        (Long Thúc vị Văn Chi) 203
IV 11 Đập người bị người đập lại   
          (Trịnh chi Phố trạch đa hiền) 205
IV 12 Người cực mạnh thì không cậy sức mạnh  
          (Công Nghi bá dĩ lực văn chư hầu) 207
V 8 Khổng tử cũng lúng túng  
       (Khổng tử đông du) 209
V 10 Đổi tim cho nhau  
         (Lỗ Công Hỗ, Triệu Tề Anh) 210
V 11 Các bậc thánh về đàn  
         (Hồ Ba cổ cầm) 211
V 12 Các bậc thánh về ca  
         (Tiết Đàm học âu) 214
V 14 Yển sư và người máy  
         (Chu Mục vương tuần thú) 215
V 15 Các bậc thánh bắn  
         (Cam Dăng cổ chi thiện xạ giả) 218
V16 Nghệ thuật đánh xe   
        (Tháo Phủ chi sư) 220
V 17 Những cây kiếm lạ  
         (Ngụy Hắc Noãn dĩ nặc hiếm) 222
V 18 Đừng vội cho là đồn nhảm  
         (Chu Mục vương đại chinh Tây Nhung) 226
VII 9 Một bậc đạt nhân  
         (Vệ Đoan Mộc Thúc giả) 227
VII 17 Mỗi hạng người quen một lối sống  
           (Chu ngạn viết) 229
VIII 7 Phải biết bán tài của mình   
         (Lỗ Thi thị hữu nhị tử) 231
VIII 8 Mãi đánh người mà quên đề phòng  
          (Tấn Văn công xuất hội) 233
VIII 9 Làm cách nào cho hết trộm cướp  
          (Tấn quốc khổ đạo) 234
VIII 12 Chiếm được không khó, giữ được mới khó  
            (Triệu Tương tử sử Trần Trỉ) 236
VIII 13 Đâu là phúc, đâu là họa?  
            (Tống nhân hữu hiếu hành nhân nghĩa) 237
VIII 14 Hai người làm trò Sơn đông  
            (Tống hữu lan tử giả) 239
VIII 15 Giỏi coi tướng Ngựa  
            (Tần Mục công vị Bá Nhạc) 239
VIII 17 Nhún nhường là một cách giữ mình  
            (Hồ Khâu trượng nhân vị Tôn Thúc Ngao) 241
VIII 18 Cách cư xử với bọn cướp  
            (Ngưu Khuyết giả, thượng địa… ) 243
VIII 20 Cái hại cố chấp  
            (Đông phương hữu nhân yên) 245
VIII 21 Nên trung quân tới mức nào  
            (Trụ Lệ Thúc sự Cử Ngao Công) 246
VIII 26 Truyện người biết thuật bất tử  
            (Tích nhân ngôn hữu tri bất tử… ) 247
VIII 27 Tốt bụng mà hóa ra tàn nhẫn  
            (Hàm Đan chi dân) 248
VIII 30 Tưởng mình giàu  
             (Tống nhân hữu du ư đạo) 250
VIII 31 Vì lợi mà khuyên người  
             (Nhân hữu khô ngô thụ giả) 251
VIII 32 Ngờ oan  
            (Nhân hữu vong phu giả) 251
VIII 34 Tham thì tối mắt lại   
             (Tích Tề nhân hữu dục kim giả) 252
   
PHẦN III   
DƯƠNG TỬ 255
   
II 15 Nên nhũn  
        (Dương Chu nam chi Bái) 255
II 16 Đừng tự phụ  
        (Dương Chu quá Tống) 257
VI 6 Đời sống tự sinh tự chết  
        (Dương Chu chi hữu) 257
VI 8 Hành động hay không hành động  
        (Dương Bố vấn viết) 261
VII 1 Hễ có danh thì không có thực  
         (Dương Chu dư ư Lỗ) 262
VII 2 Nên hưởng đời  
         (Dương Chu viết: Bách niên thọ… ) 265
VII 3 Chết thì như nhau hết  
         (Chu Dương viết: Vạn vật sở dị giả) 267
VII 4 Cái hại ham danh  
         (Dương Chu viết: Bá Di phi vô dục) 268
VII 5 Đạo trung dung  
         (Dương Chu viết: Nguyên Hiến lũ ư Lỗ) 268
VII 6 Lo cho ngườ sống  
         Dương Chu viết: Cổ ngữ hữu chi)  269
VII 10 Trường sinh có ích gì đâu?  
           (Mạnh Tôn Dương vấn Dương Chu) 270
VII 11 Đừng làm lợi cho nước thì nước sẽ trị  
           (Dương Chu viết: Bá Thành Tử Cao) 271
VII 12 Nghiêu, Thuấn, Kiệt, Trụ chết rồi cũng như nhau  
           (Dương Chu viết: Thiên hạ chi mĩ) 274
VII 13 Có chí lớn thì không làm việc nhỏ  
           (Dương Chu kiến Lương vương) 277
VII 14 Cái bả hư danh  
           (Dương Chu viết: Thái cổ chi sự) 279
VII 15 Đồng hóa với vạn vật  
           (Dương Chu viết: Nhân tiếu thiên địa) 280
VII 16 Tại sao không được an nhàn?  
           (Dương Chu viết: Nhân sinh chi bất đắt…) 282
VII 18 Loài mọt của trời đất  
           (Dương Chu viết: Phong ốc mĩ thực) 283
VII 19 Bỏ trung nghĩa đi     
           (Trung bất túc dĩ an quân) 283
VIII 22 Ta chịu hậu quả hành động của ta   
             (Dương Chu viết: Lợi xuất giả) 284
VIII 23 Mất cừu  
            (Dương tử chi lân vong dương) 284
VIII 24 Đi trắng về đen  
            (Dương Chu chi đệ) 287
VIII 25 Nên làm điều thiện  
            (Dương Chu viết: Hành thiện bất dĩ) 288